Từ năm 1965- 1966: phụ trách công tác Dân vận xã Bình Dương. Từ năm 1967- 1969: xã Đội phó. Đến tháng 9/1969 được giao nhiệm vụ Xã đội trưởng xã Bình Dương. Từ năm 1969- 1975: Trợ lý dân quân tỉnh Quảng Nam, phụ trách công tác biệt động thành của tỉnh. Từ năm 1975- 1980: Công tác tại Ủy ban Kiểm tra Huyện ủy Thăng Bình.
Tham gia cách mạng năm 1964, đồng chí được rèn luyện và trưởng thành từ các phong trào của địa phương. Được sự tín nhiệm của tổ chức, năm 1967, đồng chí được điều động từ thôn lên tham gia lực lượng vũ trang của xã Bình Dương và được phân công phụ trách tiểu đội nữ nhận nhiệm vụ cải trang trà trộn vào hàng ngũ của địch, lần đầu tiên đồng chí được giao nhiệm vụ diệt 3 tên ác ôn, với thành tích xuất sắc đó đồng chí được đề bạt Xã đội phó.
Từ năm 1967- 1975, đồng chí đã tham gia rất nhiều trận đánh lớn nhỏ, đã giết được hàng trăm tên địch (gồm ác ôn và cả quân Mỹ, ngụy). Nổi bật là trực tiếp tham gia 3 trận đánh vào thời điểm từ năm 1967 đến năm 1969:
Trận đánh ngày 24/6/1967, đánh tiêu diệt Thủy quân lục chiến Mỹ ở bờ làng thôn I xã Bình Dương, quân Mỹ tiến hành tấn công trực tiếp vào thôn bằng quy mô lớn (gồm 1 đại đội Mỹ cùng với Sư 21 của ngụy có 21 xe M113). Trước tình hình đó, Ban chỉ huy xã đội đã tiến hành họp khẩn cấp và triển khai phương án đánh địch bằng cách đánh du kích. Để xác định tình hình địch, đồng chí xung phong nhận nhiệm vụ chỉ huy đội du kích tham gia trận đánh đầu tiên khi địch vừa đặt chân đến địa bàn thôn. Sau khi thăm dò tình hình địch, đồng chí đã báo cáo với Ban chỉ huy và xin lệnh để tiến hành trận đánh. Xác định lực lượng của ta còn quá hạn chế về số lượng, nếu đánh trực tiếp sẽ không có hiệu quả, đồng chí chỉ đạo chia tổ thành 3 mũi tấn công (1 mũi đánh chính diện, 2 mũi đánh bọc sườn). Bị đánh bất ngờ, địch rối loạn, đội quân do đồng chí chỉ huy đã tiêu diệt được 15 tên (trong đó có 6 tên Mỹ), riêng đồng chí đã tiêu diệt được 5 tên (trong đó có 3 tên Mỹ). Trong lúc địch chưa kịp xác định tình hình, đồng chí ra lệnh cho toàn đội rút quân nhanh chóng và chuẩn bị cho đợt tấn công lần 2. Lúc bấy giờ, đồng chí mưu trí nhử địch tiến sâu vào làng và sử dụng lực lượng đánh bất ngờ vào đội hình địch và tiêu diệt thêm 12 tên nữa (trong đó có 2 tên Mỹ), bắn hỏng nặng 1 xe M113. Lúc này, phần do bị tấn công bất ngờ, phần hoang mang về lực lượng của ta, phần do không thích nghi được với thời tiết nắng nóng, bọn Mỹ đã dần co cụm và rút lui ra Trảng Mễnh. Đến 11 giờ 30 phút cùng ngày, bọn địch lại dùng xe M113 tấn công thẳng vào địa bàn thôn, dùng pháo bắn yểm trợ từ căn cứ Chu Lai và Tam Kỳ, đi đến đâu bọn chúng bắn giết nhân dân đến đó; đồng thời khi phát hiện có hầm trú ẩn bọn chúng dùng lựu đạn ném thẳng vào miệng hầm để giết. Đêm đó, Ban chỉ huy quyết định tăng cường thêm 1 tiểu đội yểm trợ do đồng chí Phan Thị Đỗ chỉ huy. Riêng đồng chí được giao nhiệm vụ chỉ huy tổ công binh, đồng chí cùng đồng đội cải tiến ca nông thu được của địch sau mỗi trận đánh thành dàn pháo phòng để sẵn sàng phục vụ cho trận đánh vào 3 giờ sáng ngày 25/6/1967, đồng chí ra lệnh anh em cho pháo nổ, khu vực địch đang chiếm đóng sáng rực và loạt tiếng nổ vang, quân địch chưa kịp định thần và xác định vị trí tấn công của ta thì ngay lúc ấy tiểu đội do đồng chí Đỗ chỉ huy tiến hành tấn công chớp nhoáng, một số tên địch đã đền mạng, 2 xe M113 bị hỏng nặng, ta cho quân nhanh chóng rút lui. Địch hoang mang vì không xác định được vị trí, thế lực của ta, bọn chúng cố cầm cự thêm vài ngày và dần rút lui. Với cách đánh du kích này, trong thời gian cầm cự, bọn địch vẫn không ngừng bị ta tấn công và tiêu diệt. Kết thúc trận đánh ta đã tiêu diệt được hơn 50 tên, phá hỏng 5 xe tăng bọc thép và đốt cháy 2 xe, buộc địch phải rút quân.
Trận càn Vũ Minh I được địch tiến hành ngay sau đó vài ngày, với phương châm của địch là “đánh nhanh thắng nhanh”. Nhằm tiêu hao sinh lực và tinh thần của địch ngay từ ban đầu, ban chỉ huy đưa ra phương án: đặt quả mìn 16 cân trên đường địch tấn công vào và phải dụ cho xe tăng của dịch chạy theo đúng hướng đó. Đồng chí xung phong nhận nhiệm vụ trong sự ái ngại của mọi người vì không biết đồng chí sẽ dùng cách gì để dụ địch và cũng có thể khi phát hiện bị trúng kế, địch có thể giết ngay. Sau khi suy nghĩ, đồng chí giả dạng dân nghèo, giả vờ xin tiền, xin bánh và chỉ tay theo hướng đặt mìn nhằm thu hút sự chú ý của địch. Bọn địch bắt đồng chí lên xe chỉ đường, đồng chí nhảy lên xe thứ 2, chiết xe tăng đi đầu của địch trúng mìn tan xác cùng 3 lính Mỹ, xe thứ 2 bị nghiêng, hất đồng chí về phía sau, đồng chí nhanh chóng bôi bùn đất lấm lem giả người đi cày về trà trộn vào dân, thế nhưng một tên Mỹ vẫn nhận ra, bọn chúng bắt và buộc đồng chí phải khai chỗ ẩn nấp của cộng sản. Hai khẩu súng kề sát 2 bên tai, bọn chúng hỏi và bảo tên thông ngôn dịch: “Vừa rồi ai đánh?”, đồng chí trả lời: “Không biết”, bọn địch cho nổ súng làm bay một chỏm tóc ở mang tai, bọn chúng hỏi lần hai đồng chí vẫn trả lời “không biết”, bọn chúng lại nổ súng ở mang tai thứ 2, lúc này mẹ Thuẫn nhảy vào cứu bị địch bắn trúng chân, rất đông bà con quanh đó chạy đến đấu tranh “Không được bắn người làm đồng về”. Bọn địch lên đạn dọa bắn nhưng bà con vẫn vây quanh đồng chí, trước tình hình đó bọn chúng đành bỏ đi. Khi bọn địch vừa bỏ đi, đồng chí cùng với đồng đội tiếp tục tiến hành chiến tranh du kích, kết quả địch phải rút chạy trước dự định 2 ngày, sau khi có gần 100 tên đã bỏ mạng và 6 xe bọc thép bị phá hỏng.
Tháng 7/1968, địch mở chiến dịch “Cọp biển” tấn công từ nhiều phía, trên bầu trời hàng loạt máy bay trực thăng đang tiến hành quần đảo, những trận rốc két oanh tạc tới tấp. Tại vị trí thôn 2, một bộ phận thương binh nặng của Thị xã Hội An và của xã đang nằm điều trị, trong tình thế bị động, đồng chí đã nhận nhiệm vụ và bình tĩnh yêu cầu bà con chuyển anh em thương binh xuống hầm công sự. Để kéo dài thời gian, đồng chí đã ra lệnh “Đội quân tóc dài” nhanh chóng cất giấu vũ khí, huy động thêm một lực lượng lớn chị em nòng cốt tiến hành dàn lực lượng đấu tranh trực diện với địch khi địch vừa đưa quân đến Miếu bà Nống ông Tẩm. Sau hơn 1 giờ giằng co, cản đầu xe của địch với lý lẽ không cho địch tấn công tàn sát dân thường vô tội, địch đã phát hiện và bắt giữ đồng chí, bọn chúng dùng súng AR15 chĩa vào đầu và bảo “Phải trị con cộng sản đầu sỏ này”. Bọn chúng bắn bay một túm tóc trên đầu đồng chí và yêu cầu phải giải tán quần chúng. Đội quân tóc dài tiếp tục giằng co thêm một lúc nữa, khi xác định là thương binh đã được sơ tán xuống hầm an toàn, đồng chí mới ra hiệu cho chị em dãn ra. Kết quả cuộc đấu tranh của đội quân tóc dài đã giành thắng lợi và bảo vệ được nhiều thương binh thoát khỏi sự tàn sát của kẻ thù. Điên tiết, bọn địch tiến hành càn quét vào thôn 5 và thôn 6, đi đến đâu bọn chúng tàn sát nhân dân và hãm hiếp phụ nữ đến đó. Đảng ủy, BCH xã đội đã họp khẩn trương và đưa ra chủ trương: lực lượng quá hạn chế nên phải dùng cách đánh vũ trang vừa vào tận sào huyệt của địch dùng mỹ nhân kế dụ địch rời bỏ vị trí chiến đấu để dễ tiêu diệt. Nhiều đồng chí nữ rất băn khoăn về tính khả thi của kế hoạch này. Đồng chí đã nhận nhiệm vụ và động viên hai chị nữa cùng thực hiện nhiệm vụ. Đội quân tóc dài tiếp cận sào huyệt địch, thu hút sự chú ý của một số tên địch, sau một hồi chuyện trò, đùa giỡn bằng một vài tiếng Mỹ, các chị gợi ý chúng ra phía bìa làng, gần những bụi rậm, khi bọn chúng ra đến nơi, đồng chí ra hiệu cho tổ du kích nổ súng và tiêu diệt gọn, với cách này, đã diệt được khá nhiều lính Mỹ.
Ý chí kiên cường và gan dạ, dũng cảm, đồng chí Trần Thị Cúc đã tham gia nhiều trận đánh và lập được nhiều chiến công hiển hách, đồng chí đã được tặng thưởng 01 Huân chương chiến công hạng nhất, 7 lần phong tặng Dũng sĩ diệt Mỹ, 5 lần Dũng sĩ quyết thắng, 10 Bằng khen và 06 Giấy khen, đặc biệt cuối năm 1969 đồng chí được tuyên dương Chiến sĩ thi đua tại Hội nghị du kích chiến tranh miền Nam với thành tích đã sáng tạo vận dụng linh hoạt phương châm đấu tranh chính trị và vũ trang.